Gần như năm nào cũng vậy, trước Tết, tôi và Giám đốc Lê Minh Hiệu thường có buổi gặp nhau trò chuyện. Loanh quanh thế thái nhân tình, cuối cùng cũng trở về chuyện làm ăn kinh tế, chuyện doanh nghiệp, doanh nhân về The Manor Central Park. Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại trên bình diện vĩ mô. Và chưa một lần ông nói về chính cuộc đời doanh nhân, về doanh nghiệp của mình.

Thoắt cái đã hơn hai mươi năm. Và cho đến đúng dịp Bitexco Nam Long bước vào tuổi 25, mới đi vào chính câu chuyện của doanh nhân Lê Minh Hiệu.

“Tôi sinh ra và lớn lên từ làng Mẹo - một làng ở Hưng Hà, Thái Bình từ lâu đời đã lách cách tiếng thoi đưa, xe tơ dệt lụa. Gia đình tôi cũng nổi tiếng với nghề canh cửi. Mẹ là một thợ dệt giỏi, còn bố tôi là cụ Đoàn Chính - một thương gia có tiếng. 15 tuổi, cụ đã bôn ba, đem các mặt hàng tấm của làng lên tàu ra Hải Phòng, đưa hàng vào các cửa hiệu trong thành phố. Ngay từ những ngày đó, cụ đã thấm nhuần tư tưởng: Dùng chữ tín, nêu cao đạo đức trong kinh doanh, nên bạn hàng của cụ ngày một đông và vải vóc của làng Mẹo cũng thêm nức tiếng”, Giám đốc Lê Minh Hiệu bắt đầu câu chuyện.

Giám đốc Hiệu nhớ lại, Liền kề the manor central park cứ có tiền góp được từ buôn bán, cụ Đoàn Chính không tích trữ tiền, vàng, mà tậu ruộng, đổi ruộng, chẳng mấy chốc có nhiều mẫu đẳng điền. Giàu có, nhưng cụ có tiếng nhân hậu, thương người, nhất là trong kháng chiến chống Pháp, nhà cụ là cơ sở đi về, nuôi dưỡng bộ đội, thương binh...

Được học hành tử tế, nhưng ông bảo, cái số phận đã chọn nghề kinh doanh, làm doanh nghiệp cho mình. Học xong phổ thông, ông ở nhà làm ruộng một năm, nếm trải tất cả các việc, từ cuốc góc, nhổ mạ, cấy gặt, xe thồ, hàng xay hàng xáo. Tính chi li, cả năm được khoảng 3 tạ thóc.

Có lẽ vì thế mà ông chuyển sang buôn gạo. Sớm mai cùng chiếc xe phượng hoàng cõng khoảng 80 kg gạo ì ạch tới các chợ. Thời kỳ ấy còn “ngăn sông cấm chợ”, mấy lần xe gạo bị quản lý thị trường thu giữ. Ông lại bỏ nghề, vì lòng tự trọng.

Đó là vào những năm 1973, 1974. Số phận đẩy ông đến với nghề buôn bán tơ lụa, vải vóc, nối nghiệp người cha. Buôn có bạn, ông cùng người cháu kết đôi. Lấy thắt lưng, lụa vải, khăn tay của làng Mẹo đem đến các chợ trong vùng. Chiếc xe đạp lại cùng ông đến các chợ lẻ ở Hải Dương, Thái Nguyên...

Giám đốc Hiệu trầm ngâm nhớ lại Chung cư The Manor Central Park những tháng ngày gian khổ, ông cùng bạn mở thêm một hướng sản xuất, kinh doanh, một địa bàn mới, mua sợi chỉ về nhuộm, mua giấy về làm lõi, in mác, sản xuất chỉ khâu, sau đó đem vào Nghệ An tiêu thụ. Chập tối, ông cùng bạn buôn từ làng Mẹo, đạp xe sang Nam Định, lên tàu đêm vào Nghệ An.

View more random threads: