Trên The Coaches' Voice, HLV Unai Emery kể lại hành trình cùng Sevilla 3 lần liên tiếp vô địch Europa League.
***

“Cậu muốn vô địch Champions League phải không?”.

Tháng 9 năm 2014, tôi tham dự Diễn đàn HLV Cao cấp của UEFA tổ chức tại Nyon, Thụy Sỹ. Người hỏi tôi câu đó chính là Sir Alex Ferguson. Tôi được mời tới Nyon để trò chuyện về Europa League, giải đấu mà vài tháng trước đó tôi đã lần đầu tiên vô địch cùng Sevilla.

Mối liên hệ của tôi với giải đấu này bắt đầu từ khi nó vẫn còn được gọi là UEFA Cup, mùa giải 2008/2009. Lúc đó tôi là HLV trưởng Valencia và có cơ hội đầu tiên làm ứng viên vô địch, song chúng tôi bị Dynamo Kyiv loại ở vòng 16 đội.

Từ đó, quá trình giải đấu trở thành Europa League bắt đầu. Trước hết, các đội bóng từ những giải VĐQG nhỏ hơn được cho phép tham dự - tôi nghĩ đây là quyết định đúng đắn của UEFA. Và sau đó từ mùa giải 2015/2016, nhà vô địch không chỉ nhận cúp châu Âu mà còn giành quyền tham dự Champions League mùa giải tiếp theo.

Tôi giành 3 chức vô địch Europa League với Sevilla, song danh hiệu đầu tiên là đặc biệt nhất nếu xét đến hoàn cảnh đã đưa chúng tôi tới đó. Tất cả bắt đầu vào tháng 1 năm 2013, tôi được bổ nhiệm làm HLV trưởng CLB.

Khi ấy, từ vị trí chúng tôi đang đứng trên bảng xếp hạng với những đội bóng nằm trong nhóm tham dự Europa League là khoảng cách rất lớn. Chúng tôi không thể thu hẹp khoảng cách đó khi mùa giải khép lại, song luật công bằng tài chính khiến 2 đội xếp trên chúng tôi - Malaga và Rayo Vallecano - bị cấm tham dự. Do đó tuy chúng tôi đứng thứ 9 nhưng đã đoạt vé. Có thể chúng tôi tình cờ có cơ hội ấy nhưng dù hoàn cảnh thế nào, chúng tôi cũng cảm thấy sẵn sàng thi đấu tại đấu trường này.

Chúng tôi phải tham dự vòng sơ loại vào đầu tháng 8. Ngay giữa thời tiết đỉnh điểm mùa hè ở Seville, chúng tôi phải chơi bóng đá! Trận đấu đầu tiên là với OFK Titograd từ Montenegro và sau đó là CLB Slask Wroclaw của Ba Lan. 2 đối thủ ở vòng loại cần phải giải quyết ngay giữa giai đoạn tiền mùa giải với rất nhiều sự thay đổi về cầu thủ. Song, chúng tôi đã đánh bại cả 2 theo cách đầy thuyết phục.

Ở mọi giải đấu bạn vô địch, sẽ có những thời điểm bạn luôn ghi nhớ. Với tôi, có một thời điểm đặc biệt từ giai đoạn vòng bảng. Chúng tôi phải hành quân đến Estoril. Khoảng 4.000 cổ động viên của chúng tôi đã đi xem trận đấu, quả thực vô cùng đáng nhớ vì đó là trận đấu đầu tiên ở vòng bảng.

Đó là lúc tôi hiểu tầm quan trọng của giải đấu này với người hâm mộ Sevilla. Sau khi đội bóng 2 lần giành chức vô địch các năm 2006 và 2007 dưới dự dẫn dắt của Juande Ramos, người hâm mộ luôn khao khát trở lại với vị trí của mình ở giải đấu này một ngày nào đó.

Chúng tôi vô cùng tận hưởng hành trình ở giải đấu này dù gặp không ít những khó khăn lớn. Những khó khăn đó là điều bạn phải sẵn sàng đương đầu. Chúng tôi đã vượt qua tất cả những nghịch cảnh ở vòng đấu loại trực tiếp mà một vài trong số đó thực sự khó tin.

Thất bại 0-2 ở lượt đi vòng 16 đội quả thực là trận đấu khó khăn vì nó diễn ra trước một đối thủ tới từ Tây Ban Nha mà lại còn ngay trên sân nhà của chúng tôi, sân Sanchez Pizjuan. Sau khi trận đấu khép lại với tỷ số như thế, mọi người đều nghĩ chúng tôi sẽ bị loại, nhất là ở đấu trường châu Âu, nơi việc lội ngược dòng ngay trên sân khách là điều rất khó. Nhưng tinh thần của toàn đội là chúng tôi sẽ có cơ hội ngay ở sân của họ, sân Benito Villamarín.

Tất cả phụ thuộc vào việc bạn phải thi đấu tốt và tung cú đấm vào đối thủ đúng thời điểm. Khi Jose Antonio Reyes ghi bàn thắng đầu tiên, chúng tôi đã trở lại với hành trình. Từ đó là một kịch bản khác bởi tất cả đều biết chỉ cần ghi thêm 1 bàn nữa, chúng tôi sẽ hòa họ - và bàn thắng thứ 3 sẽ giúp chúng tôi đi tiếp ngay cả khi họ ghi bàn.

15 phút trước khi tiếng còi chung cuộc vang lên, Carlos Bacca đã ghi bàn. Nhưng chúng tôi không thể ghi thêm bàn thứ ba. Trận đấu bước vào hiệp phụ rồi loạt luân lưu.

Sẽ luôn có rất nhiều tình huống khó khăn khi bước vào loạt luân lưu, và trong trường hợp này còn khó hơn bình thường vì chúng tôi đang đá trận derby thành Seville ngay tại cúp châu Âu. Nhưng một yếu tố đã trở thành yếu tố quyết định với chúng tôi: chúng tôi có Beto trong khung gỗ, một thủ môn rất giỏi trong những trường hợp này. Cậu ấy là “chìa khóa” đưa chúng tôi đi tiếp trong một trận đấu khó khăn như vậy.

.xem tin: https://tipkeomoingay.club/tip-bong-...des-14-11.html

Đối thủ của chúng tôi ở vòng tứ kết là Porto. Chúng tôi thua 0-1 ở lượt đi, nhưng khi trận đấu khép lại, cả đội đã cùng vào phòng thay đồ sân Dragao và quyết tâm: “Trận sân nhà sẽ khác. Ở đó, khi có sự cổ vũ của người hâm mộ, chúng ta sẽ lội ngược dòng”.



Những gì diễn ra ở lượt về thật sự tuyệt vời. Chúng tôi dẫn trước 3-0 sau 1 giờ đồng hồ và giành chiến thắng 4-1 chung cuộc. Chúng tôi đã chơi một trận xuất sắc trên mọi khía cạnh.

Ở vòng bán kết chúng tôi phải chạm trán một đội bóng khác từ Tây Ban Nha là Valencia, CLB cũ của tôi. Họ là một đội bóng giàu kinh nghiệm thi đấu ở các trận chung kết cúp châu Âu. Với họ, đây rõ ràng là cơ hội lớn để giành chức vô địch Europa League.